Trong quá trình nghiên cứu về các xu hướng công nghệ và hành vi tiêu dùng, tôi bắt đầu nhìn thấy những dấu hiệu đầu tiên của một sự chuyển dịch đáng chú ý: mua sắm trực tiếp thông qua các công cụ chat sử dụng AI – thay vì phải tìm kiếm, so sánh,
Ngày xưa, tụi nhỏ đói là vì thiếu ăn. Giờ đói vì thiếu like.Ngày xưa, chạy nhảy cười đùa là bản năng. Giờ muốn cười cũng phải chỉnh filter cho vừa khung. Có một thế hệ lớn lên không với con diều, trái banh hay tiếng rủ rê đi bắt dế, mà lớn lên bằng
Tôi chưa từng nghĩ rằng tình bạn lại có thể sâu sắc và quan trọng đến thế cho đến khi tôi đọc cuốn sách này. “Thân ai nấy lo”. Cái tên nghe tưởng giỡn chơi, hoá ra là cái tát rất đau vào những ảo tưởng mà lâu nay tôi vẫn ôm giữ. Đây là
Có những người cả đời đi tìm tình yêu, như kẻ khát nước đi trong sa mạc – thấy bóng râm là lao tới, thấy một giọt mát là tưởng đã tìm được suối nguồn.Họ yêu hết lòng, yêu đến quên mình. Trao đi tất cả – thời gian, niềm tin, cảm xúc, cả những
Khi ta phóng mình ra khỏi chính mình Có bao giờ bạn cảm thấy mình cứ mãi chạy, cứ mãi tìm kiếm một điều gì đó mà chính bạn cũng không rõ là gì? Người ta bảo rằng hạnh phúc nằm ở phía trước, nơi những thành tựu, danh tiếng, lời khen, ánh nhìn ngưỡng
Chào bạn, hôm nay Nguyên muốn mời bạn cùng mình đọc lại Hoàng tử bé – không phải như một câu chuyện thiếu nhi, mà như một tấm gương nhỏ soi vào tâm hồn người lớn. Tác phẩm này – dịch ra hơn 260 ngôn ngữ, bán chạy thứ hai trong lịch sử nhân loại
Đã từng, Nguyên nghĩ tình yêu là lời giải cho nỗi trống trải. Là tìm một người biết cách chạm vào những vết sẹo chưa lành. Là hy vọng có ai đó nhìn mình đủ lâu, đủ sâu, để hiểu cả những điều mình chưa từng thổ lộ – và rồi, ở lại, vẹn nguyên.
Có những ngày tôi tự thấy mình như một cái cây khô gắng đứng giữa cánh đồng gió lớn, tưởng chừng chỉ cần ai hỏi “ổn không?” là sẽ gãy. Vậy mà miệng vẫn cười, tay vẫn làm, lòng thì lặng lẽ chịu trận. Chắc vì tôi từng nghĩ, mạnh mẽ là điều duy nhất
“Nỗi cô đơn – điều công bằng nhất mà định mệnh dành cho mọi con người” Cảm ơn người đã chia sẻ cho tôi cuốn sách này – không phải như một món quà, mà như một cánh cửa nhỏ mở ra bóng tối – nơi tôi học cách đứng một mình, và lắng nghe
Có một đoạn dài trong đời, tôi sống như thể mình phải đạt được nhiều hơn nữa thì mới xứng đáng được thở một cách đàng hoàng. Tôi muốn có nhiều tiền hơn, công việc tốt hơn, yêu đương phải rực rỡ hơn, nhà cửa gọn gàng hơn, bản thân phải giỏi hơn, ngoan hơn,